Bài dự thi: Nơi giữ lửa gia đình tôi

Lượt xem: 5154
15/8/2022 9:00 - Nhà ở
Tác giả: Kiến trúc & Đời sống - LÊ THỊ THU THANH

Trong sâu thẳm của nhiều người, ngôi nhà không chỉ là nơi có tác dụng che nắng che mưa hay đón ngọn gió mát, mà ngôi nhà còn là nơi giữ lửa hạnh phúc cho mỗi gia đình. Nhà là nơi con trẻ ngồi chờ quà bánh của bà đi chợ về, nơi mẹ ngồi nhặt rau hay gia đình quây quần bên mâm cơm đầm ấm hạnh phúc…

 
 
 
Người ta nói “có an cư mới lạc nghiệp”, nhưng muốn an cư thì phải có ngôi nhà để ở. Vì thế ai cũng mong có một ngôi nhà như ý để gọi là “chốn đi về”. Tôi cũng vậy, hành trình có được ngôi nhà của tôi rất nhiều gian nan nhưng cũng không ít ngọt ngào. Nhớ lại ngày mới cưới nhau, hai chúng tôi bắt đầu cuộc sống mới bằng món quà cưới của hai bên gia đình là mấy chỉ vàng. Căn nhà 3 gian cũ kỹ của bà nội là nơi chung sống đầu đời cuộc sống hôn nhân. Nhà ở quê, mái lợp fibro, mùa hè nóng bức, mùa mưa dột nát. Bếp núc cũng chỉ tạm bợ là một cái kiềng ba chân phía dưới có mô-tơ để thổi lửa. Phía trên bếp, có một cái giàn bằng tre để chất củi. Đơn giản, mộc mạc, nhìn thấy gian bếp là thấy luôn cả nỗi vất vả của gia đình vợ chồng tôi thuở xưa.
Khổ nhất là mùa bão lụt, ở quê tôi hầu như năm nào cũng vài cơn bão kèm theo lụt lội. Khi bão đến, lúc đầu gió đang ít càng về sau gió càng dữ dội, gió quật ngã những bụi chuối đã được chống đỡ cẩn thận, gió bẻ gãy cành cây răng rắc, làm nghiêng ngã những bụi tre, gió lật đổ những cây cổ thụ lớn, những ngôi nhà, những túp lều ọp ẹp không đủ sức chống chọi trước cơn thịnh nộ của thiên nhiên bị hất tung mái lên trời. Cơn bão diễn ra căng thẳng, khoảng hơn hai giờ đồng hồ. Sau đó gió lặng, bầu trời âm u. Lúc này mưa xối xả, nước từ thượng nguồn đổ về cuồn cuộn, hung dữ tràn qua làng mạc, ruộng vườn. Chỉ trong một ngày mà nước đã ngập trắng cả ruộng đồng nhìn đâu cũng chỉ thấy mênh mông một biển nước. Nhìn hết tầm mắt, tôi chỉ thấy loáng thoáng trồi lên một vài nóc nhà, vài ngọn tre phờ phạc.
Mùa hè, tôi bắc cái ghế đẩu gần giếng nước phía trên là giàn bầu treo lủng lẳng, vừa tận hưởng ngọn gió nồm mát rượi vừa kể chuyện. Tôi kể lại những tháng ngày cực khổ đã trải qua hay nhớ lại kỷ niệm thời yêu nhau của cả hai vợ chồng. Và ước muốn về một ngôi nhà khang trang, đẹp, có gác để chống bão lụt, có đủ các phòng cho các con sinh hoạt. Nhưng cuộc sống ở quê thu nhập thấp, phải lao động cật lực, tiết kiệm mới đủ sức nói chuyện xây nhà. Thấu hiểu ước muốn của vợ, chồng tôi lên kế hoạch xây nhà. 
Trải qua 10 năm lao động cật lực, cùng với tiết kiệm “kiến tha lâu đầy tổ”, vay mượn ngân hàng, người thân, vợ chồng chúng tôi cất được ngôi nhà khang trang rộng rãi như ý muốn. Các con tôi đã có chỗ ăn chỗ học đàng hoàng, vợ chồng tôi yên tâm công tác. Nhà ở quê thiết kế kiểu nhà cấp 4, có gác lửng để chống lụt, một phòng khách, 2 phòng ngủ, khu vực bếp ăn, nhà vệ sinh. Tổng diện tích 140m2. Đặc biệt vợ chồng tôi dành hẳn một gian lớn để làm bếp, mua sắm đầy đủ tiện nghi từ bàn ăn, tủ bếp, bếp ga… Không như ngày xưa góc bếp của vợ chồng tôi giản đơn, đầy khói bụi, bồ hóng giăng đầy tứ phía, khói vương cả lên khóe mắt, khói vương vấn hôn lấy mái tóc dài óng ả mỗi buổi chiều khi tôi ngồi bên bếp lửa, mắt vẫn thỉnh thoảng đưa về phía con ngõ, đợi bóng dáng ai quen thuộc về nhà. 
Từ khi xây được ngôi nhà, mỗi lần bước vào nhà, tôi cảm thấy tràn ngập hạnh phúc và quên đi những căng thẳng mệt mỏi sau những ngày lao động vất vả. Từ ngày có được ngôi nhà, tôi như được tiếp thêm động lực. Có những hôm đi làm về, chỉ cần bước vào nhà tôi đã thấy tinh thần phấn chấn hẳn lên. Tôi yêu ngôi nhà mới của mình và luôn tự nhủ chăm sóc, bảo dưỡng vì nó không chỉ là ngôi nhà bình thường mà là tổ ấm của chúng tôi.
Đúng vậy, ngôi nhà không chỉ là nơi che nắng che mưa mà còn là nơi giữ lửa cho gia đình chúng tôi. Tôi luôn cảm nhận rõ những giá trị thiêng liêng của thứ tình cảm không dễ gì đánh đổi - tình cảm của hạnh phúc gia đình. Và chỉ có về với nhà, tôi mới được sống trọn vẹn trong bầu không khí đầm ấm, thương yêu ấy, được nghe tiếng nói của chồng, tiếng cười của các con, được “tiếp lửa” trong cuộc sống mưu sinh tất bật, mới thấy được trọn vẹn những giá trị thiêng liêng của hai tiếng gia đình.
Đặc biệt, trong những ngày dịch Covid-19 xảy ra, do giãn cách xã hội hạn chế ra ngoài đến những nơi đông người nên gia đình tôi có nhiều thời gian gắn kết với nhau hơn. Tôi đi chợ nhiều hơn thay vì mua cơm hộp, thức ăn nấu sẵn, rồi tự chế biến nhiều món ăn khoái khẩu cho cả gia đình cùng thưởng thức. Bình thường chưa có dịch, buổi sáng gia đình tôi đi ăn ở các quán, nhà hàng, nhưng mùa dịch tôi thường mua thức ăn về nấu đồ ăn sáng cho cả nhà. Bữa cơm nhà tuy đơn sơ, nhưng ai cũng thấy vui vì có đầy đủ người thân trong gia đình. Mọi người vừa ăn vừa bàn luận về những thông tin thời sự, đặc biệt là thông tin về tình hình dịch bệnh rồi nhắc nhở nhau không chủ quan, lơ là phòng dịch… Ngày ngày trôi qua trong sự ấm áp bên gia đình. 
Dịch bệnh nên vợ chồng tôi cũng có cơ hội tâm sự trò chuyện với nhau nhiều hơn. Thay vì những cuộc nhậu triền miên với đối tác và đồng nghiệp ngoài xã hội sau giờ làm việc, thì giờ đây chồng tôi về sớm cùng vợ nấu cơm, lau nhà, dạy dỗ con cái… Đặc biệt, trong mùa dịch này anh ấy dậy sớm hơn và thường pha ấm trà nóng vào buổi sáng. Sau đó vợ chồng tôi cùng thưởng thức, tâm sự với nhau những chuyện mà trước đây vì bận rộn ít có thời gian chia sẻ. Nhà tôi có khu vườn rộng, tôi tranh thủ hướng dẫn các con chăm sóc, trồng cây trong vườn, được hòa mình vào thiên nhiên, cảm nhận cuộc sống yên bình sau một năm học đầy biến động của dịch. Nhờ đó các con cũng có thêm hiểu biết và được trang bị những kỹ năng bổ ích. Dịch Covid-19 làm cho chúng ta sống chậm lại và thư giãn để phòng chống dịch, đồng thời cảm nhận những giá trị của hạnh phúc gia đình.
Thực tế đã chứng minh, khi sống trong không gian chật chội, nóng bức sẽ khiến cho chúng ta ức chế và khó chịu. Ngược lại với ngôi nhà đẹp, như ý, môi trường xanh sẽ tạo cảm giác thư thái và nhẹ nhàng, giúp con người an tâm hơn khi đã chọn cho mình nơi định cư tốt nhất, dài lâu, đảm bảo cuộc sống gia đình hạnh phúc.
 
Theo Kiến Trúc & Đời Sống số 194